Tác giả: Giang Hữu Tuyên
Mùa Xuân Gửi Ngọn Bạc Hà
Rau răm trụi hết lá già. mùa xuân gửi ngọn bạc hà xa xăm. chiều nghiêng dáng núi đêm rằm. lòng trăng cũng dục ý thầm nhớ quê. nao nao tiếng cuốc...
Nếu Anh Có Về
Nếu anh có về ngang vùng Gia Định. nhắn giùm tôi người tình lỡ trăm năm. tình còn xanh hay là tình đã chết. người còn buồn hay chỉ thoáng bâng...
Nói Với Buổi Chiều
Rừng giờ đã thấm hơi sương. lá giờ đã úa chiều không nơi về. nếu ngày có chuyến xe đi. thì đêm tôi chết bên lề đường mưa. chắc người áo mỏng năm...
Sá Gì
Tôi con sông đã lìa nguồn. còn thương chút nắng hoàng hôn cuối trời. giạt về hoang đảo xa xôi. nghe trong tiền kiếp có hồi oan khiên. tiền thân gióng...
Sao Đêm Còn Lạ Giọng Cười
Hôm qua ngồi lại bên hồ. buồn xưa cũng đã đủ no một đời. sao đêm còn lạ giọng cười. của người nào đó dưới trời mưa thưa...
Ta Đứng Đây Bóng Chiều Sắp Khuất
Người đi ôm cả trời Quê Mẹ. mộng lớn giăng giăng biển tiếp rừng. trong gió chớm thu về xứ lạ. kẻ còn ở lại thấy rưng rưng. người đã qua bờ...
Thầm Lặng
Người xưa đã chết bao giờ. mà sao sông cũ con đò không đưa. nói gì với lá thu mưa. với đêm, đêm tối, với trưa, trưa...
Trận Tiền
Tôi mơ hồ nhớ một tiếng kêu. từ giàn hoa lý khoảng ngang đầu. từ phía sông Tiền sang sông Hậu. từ điệu đàn tranh đến khúc đàn bầu. từ buổi Huyền...
Trăng Vàng Gió Cuốn
Đường xưa nắng đổ dốc buồn. thân em con gái dặm trường Á Đông. buổi về lòng bỗng nhớ mong. nhớ người áo vải sương rừng ướt vai. anh ơi! Cả nước...
Trời Mưa Đi Phát Báo
Chiều ngã năm đường năm bẩy ngã. ngã nào cũng ướt giọt mưa rơi. bao mùa mưa đã im giông bão. sao nước trường giang vẫn khứ hồi. mười mấy năm...