Tác giả: Duyên Anh
Nghịch Thiên
Thản nhiên ngước mắt ngạo trời. trong cơn hồng thủy vẫn cười ngửa nghiêng. kể từ đời tắt lửa thiêng. nỗi ta đối địa ngịch thiên mộng cuồng. chém...
Nhớ Cổ Tích
Quê nhà mẹ có giàn thiên lý. một dãi râm hiền giữa nắng trưa. những chuyện nghe hoài không biết chán. bắt đầu là ngày xửa ngày xưa ... tiếng sáo...
Niên Thiếu
Thuở ấy mây non với gió mềm. nắng vừa ấm để mọng môi em. nụ hôn mừng tuổi ngon như tết. anh bảo em rằng mới tháng giêng. tiếng trống đình vang tự...
Ru Ta, Ru Người
Tặng thầy Nhất Hạnh. ngủ ngoan, thôi hãy ngủ ngoan. sáng chưa hạnh phúc đã oan nghiệt chiều. ta trên sầu đạo buồn thiu. mịt mù cõi đến, đìu hiu cõi...
Sắt Thép Đau
Hồn ta thanh sắt đường rầy. con tàu oan nghiệt tháng ngày nghiến lên. cường toan nhỏ giọt đêm đen. lặng thinh ta đếm ưu phiền rụng...
Tha Phương
Nỗi em thẹn phấn son người. bước vui hụt hẫng rã rời phồn hoa. soi gương mất dáng kiêu sa. giật mình bỗng thấy cái ta bẽ...