Tác giả: Bạch Tiểu Phụng
Mộng Vãn Khứ.14
Một kiếp truân chuyên lệ ngấn sầu. còn vương huyễn mộng giửa đêm thâu. năm canh ếch gáy người mê ngủ. bốn vách im thinh kẻ lặng cầu. ánh nguyệt ngoài...
Mộng Vãn Khứ.15
Ta về gối mộng dệt thành thơ. cám cảnh từng đêm dạ hửng hờ. nguyệt toả xuyên mành in bóng chiếc. sương giăng cảnh vật hoạ đường mơ. giai nhân cách...
Mộng Vãn Khứ.16
Cả nghĩ rằng duyên sẽ vẹn thành. yêu nàng vãn kiếp mỗi riêng anh. tương tư cái thuở hồng nhan luỵ. luyến ái thời nao lãng tử đành. nữ sĩ thêu hình in...
Mộng Vãn Khứ.17
Ấp úng bên ai muốn ngõ lời. ru tình huyễn mộng bể sầu vơi. làn mây quyện gió lòng se sắt. bóng nguyệt pha sương dạ rối bời. luyến bởi hồng nhan hoài...
Mộng Vãn Khứ.18
Nếu đã vô duyên chẳng hẹn thề. thôi đành giã biệt tỉnh cơn mê. dòng thơ kẻ hận còn chua xót. chén rượu người vui báo thiệp về. vắng bạn từ đây đò...
Mộng Vãn Khứ.19
Đêm dài lạnh giá nỗi lòng đau. rượu đắng men say hoá lệ sầu. kẻ đứng trông theo buồn mộng lỡ. ai rời chốn cũ chẳng còn nhau. than trời dứt đoạn tơ...
Mộng Vãn Khứ.2
Lẻ bóng riêng mình cõi thế gian. tìm quên nỗi nhớ chỉ mong nhàn. ngày thì dụng tửu bên mây núi. tối đến tiêu sầu cạnh nguyệt quang. một kiếp cơ hàn...
Mộng Vãn Khứ.20
Tỉnh giấc mi nhoà mắt lệ vương. suy tư thổn thức buốt canh trường. mây giăng ảnh nguyệt lòng tê tái. gió thổi xuyên mành dạ luyến thương. ví được kề...
Mộng Vãn Khứ.21
Tí tách mưa rơi những giọt sầu. ru hồn kẻ sĩ buốt canh thâu. xa người thức cảnh đời vô vị. vắng bạn ngâm thơ rượu chẳng mầu. trước ngõ sương mờ đêm...
Mộng Vãn Khứ.22
Lão biết rằng ta đủ nhọc rồi. hà chi cứ mãi đoạ thân côi. tam canh một bóng nằm suy tưởng. sáu khắc cô liêu đứng lại ngồi. oán lẽ trời gieo người mỗi...