Tác giả: Trường Phong
Trớ trêu tạo hóa khéo bày
Thanh xuân vướng cảnh u hoài phận em
Nan y biến chứng ngày đêm
Miếng ăn viên thuốc chị đem đến giường
Nắng mưa chị vẫn kiên cường
Cùng em lui tới nhà thương sớm chiều
Đôi khi em muốn đủ điều
Bởi do cơn bệnh muôn chiều đớn đau
Vỗ về xoa bóp trước sau
Đêm khuya canh thuốc chị nào ngủ yên
Việc riêng nhà chị triền miên
Tự lo liệu lấy chẳng phiền than van
Cám ơn anh, cháu lo toan
Hy sinh tình cảm thời gian riêng mình
Cho em tất cả niềm tin
Vượt qua mấy bận khiếp kinh hiểm nghèo
Chị em tình nghĩa sơn keo
Sáu tháng chịu đưng chị theo tới cùng
Bên giường giây phút lâm chung
Chị ôm xác khóc não nùng biệt ly
Lìa đời kẻ ở người đi
Về miền miên viễn còn chi nợ trần
Chị ơi xin hãy ân cần
Mẹ Cha còn đó tình thân còn nồng
Mỗi đêm chị ngắm tầng không
Một vì sao sáng tên Long vẫn còn.
Chị em nặng nợ kiếp này
Mộ bia tạc nhớ ơn dày em mang.
Viết thay cho một người em tên Long đã về cõi vĩnh hằng.
Thanh xuân vướng cảnh u hoài phận em
Nan y biến chứng ngày đêm
Miếng ăn viên thuốc chị đem đến giường
Nắng mưa chị vẫn kiên cường
Cùng em lui tới nhà thương sớm chiều
Đôi khi em muốn đủ điều
Bởi do cơn bệnh muôn chiều đớn đau
Vỗ về xoa bóp trước sau
Đêm khuya canh thuốc chị nào ngủ yên
Việc riêng nhà chị triền miên
Tự lo liệu lấy chẳng phiền than van
Cám ơn anh, cháu lo toan
Hy sinh tình cảm thời gian riêng mình
Cho em tất cả niềm tin
Vượt qua mấy bận khiếp kinh hiểm nghèo
Chị em tình nghĩa sơn keo
Sáu tháng chịu đưng chị theo tới cùng
Bên giường giây phút lâm chung
Chị ôm xác khóc não nùng biệt ly
Lìa đời kẻ ở người đi
Về miền miên viễn còn chi nợ trần
Chị ơi xin hãy ân cần
Mẹ Cha còn đó tình thân còn nồng
Mỗi đêm chị ngắm tầng không
Một vì sao sáng tên Long vẫn còn.
Chị em nặng nợ kiếp này
Mộ bia tạc nhớ ơn dày em mang.
Viết thay cho một người em tên Long đã về cõi vĩnh hằng.