Mưa Phùn Thành Đô

Tác giả: Xuan Thanh

Trời trên cao mắt buồn rơi lệ ướt
Đất dưới trần, tim nhớ nhỏ giọt mong
Gió nghiêng xiêu, lệ theo dòng tê tái
Mây đứng nhìn, tim thổn thức ngóng trông…

Hỏi vì sao, trời cao buồn rơi lệ
Đất ngoảnh đầu, đâu biết bởi vì đâu
Gió lao xao, loanh quanh lờ lời đáp
Mây lặng thầm, câm nín chẳng một câu…

Mắt buồn rơi nên trời mưa lầy lội
Tim nhớ hoài nên đất ướt mà thôi
Gió miên man nên trời xiêu nghiêng ngả
Câm nín hoài nên mây đứng chẳng trôi…
Chưa phân loại
Uncategorized