Tác giả: Trần Minh Hiền
Níu Thời Gian
Em dang tay níu thời gian lại
Tìm về tuổi thơ dại hồn nhiên
Không vương vấn chẳng buồn phiền
Tung tăng bên cạnh mẹ hiền ấm no
Lớn lên rồi lo âu sầu khổ
Cơm gạo tiền nương bợ cõi trần
Sóng xô hụt hẫng tinh thần
Tơ duyên lận đận bao lần dờ dang
Kiếp tha hương nỗi niềm ai thấu
Gắng gượng cười che giấu nỗi đau
Nhớ quê nhớ mẹ làm sao
Đêm nằm thao thức khát khao ngày về
Tuyết sương giăng tóc thề phai bạc
Thời gian trôi lạc mất ân tình
Phận nghèo hẩm hiu một mình
Vô vàn cay đắng vạn nghìn sầu thương
Thông Mỹ Linh
ANH ÔM EM KHÔNG GIAN XÍCH LẠI
(Họa bài thơ Níu Thời Gian của Thông Mỹ Linh)
Anh ôm em không gian xích lại
Để muôn đời ngây dại an nhiên
Đôi ta quên hết ưu phiền
Luôn luôn thương Mẹ dịu hiền ấm no
Hy vọng cho ngày mai hết khổ
Qua hết thời tạm bợ gian trần
Sống vui hơn cả thiên thần
Vượt qua tất cả những lần dở dang
Anh thương em sớt chia thẩm thấu
Để cùng nhau chôn giấu niềm đau
Em yêu xinh đẹp như sao
Để anh đắm đuối khát khao quên về
Đến muôn đời lời thề chưa bạc
Chẳng bao giờ lạc mất thâm tình
Tình ta thắm thiết đôi mình
Yêu nhau mãi mãi tỷ nghìn nhớ thương
Trần Minh Hiền Orlando ngày 2 tháng 12 năm 2021
MỜI EM ĐẾN ORLANDO CỦA ANH
(Họa bài thơ MUỐN THEO ANH VIẾNG CHÙA QUÊ của Tiểu Muội)
Mời em đến Orlando của anh
Thăm Disney đất lành gió nhẹ
Nơi xứ người anh còn cha mẹ
Nhớ vô cùng thời trẻ tắm sông
Chùa Báo Ân em có thích không
Tượng Quan Âm con lân phủ phục
Chúng sanh tỉnh, say, ai thượng túc
Anh chỉ người phàm tục, còn mê
Bao năm rồi mình vẫn nhớ quê
Nhớ trường xưa lối về nắng lửa
Nhớ Mẹ hiền vẫn còn đợi cửa
Mẹ một đời gom chứa duyên quê
Có đi đâu mình cũng quay về
Hai quê hương Tình Quê Yêu Dấu.
Trần Minh Hiền Orlando ngày 2 tháng 12 năm 2021
CHÙA LIÊN HOA ANH CÓ NHỚ KHÔNG
(Họa bài thơ MUỐN THEO ANH VIẾNG CHÙA QUÊ của Tiểu Muội)
Em đã biết em rất yêu anh
Như bầu trời mây lành gió nhẹ
Như thời gian em luôn thương mẹ
Như tuyệt vời tuổi trẻ yêu sông
Chùa Liên Hoa anh có nhớ không
Ôi hồ sen con lân thán phục
Ôi Phật Pháp dạy em tri túc
Ôi Chư Tăng bỏ tục hết mê
Em nhớ hoài trong dạ tình quê
Cứ mỗi độ xuân về nhóm lửa
Cứ mỗi độ thu đi mở cửa
Cứ muôn đời thu chứa duyên quê
Hết đại dịch đôi ta trở về
Mình vun đắp Duyên Quê Yêu Dấu
THÔNG MỸ LINH
Em dang tay níu thời gian lại
Tìm về tuổi thơ dại hồn nhiên
Không vương vấn chẳng buồn phiền
Tung tăng bên cạnh mẹ hiền ấm no
Lớn lên rồi lo âu sầu khổ
Cơm gạo tiền nương bợ cõi trần
Sóng xô hụt hẫng tinh thần
Tơ duyên lận đận bao lần dờ dang
Kiếp tha hương nỗi niềm ai thấu
Gắng gượng cười che giấu nỗi đau
Nhớ quê nhớ mẹ làm sao
Đêm nằm thao thức khát khao ngày về
Tuyết sương giăng tóc thề phai bạc
Thời gian trôi lạc mất ân tình
Phận nghèo hẩm hiu một mình
Vô vàn cay đắng vạn nghìn sầu thương
Thông Mỹ Linh
ANH ÔM EM KHÔNG GIAN XÍCH LẠI
(Họa bài thơ Níu Thời Gian của Thông Mỹ Linh)
Anh ôm em không gian xích lại
Để muôn đời ngây dại an nhiên
Đôi ta quên hết ưu phiền
Luôn luôn thương Mẹ dịu hiền ấm no
Hy vọng cho ngày mai hết khổ
Qua hết thời tạm bợ gian trần
Sống vui hơn cả thiên thần
Vượt qua tất cả những lần dở dang
Anh thương em sớt chia thẩm thấu
Để cùng nhau chôn giấu niềm đau
Em yêu xinh đẹp như sao
Để anh đắm đuối khát khao quên về
Đến muôn đời lời thề chưa bạc
Chẳng bao giờ lạc mất thâm tình
Tình ta thắm thiết đôi mình
Yêu nhau mãi mãi tỷ nghìn nhớ thương
Trần Minh Hiền Orlando ngày 2 tháng 12 năm 2021
MỜI EM ĐẾN ORLANDO CỦA ANH
(Họa bài thơ MUỐN THEO ANH VIẾNG CHÙA QUÊ của Tiểu Muội)
Mời em đến Orlando của anh
Thăm Disney đất lành gió nhẹ
Nơi xứ người anh còn cha mẹ
Nhớ vô cùng thời trẻ tắm sông
Chùa Báo Ân em có thích không
Tượng Quan Âm con lân phủ phục
Chúng sanh tỉnh, say, ai thượng túc
Anh chỉ người phàm tục, còn mê
Bao năm rồi mình vẫn nhớ quê
Nhớ trường xưa lối về nắng lửa
Nhớ Mẹ hiền vẫn còn đợi cửa
Mẹ một đời gom chứa duyên quê
Có đi đâu mình cũng quay về
Hai quê hương Tình Quê Yêu Dấu.
Trần Minh Hiền Orlando ngày 2 tháng 12 năm 2021
CHÙA LIÊN HOA ANH CÓ NHỚ KHÔNG
(Họa bài thơ MUỐN THEO ANH VIẾNG CHÙA QUÊ của Tiểu Muội)
Em đã biết em rất yêu anh
Như bầu trời mây lành gió nhẹ
Như thời gian em luôn thương mẹ
Như tuyệt vời tuổi trẻ yêu sông
Chùa Liên Hoa anh có nhớ không
Ôi hồ sen con lân thán phục
Ôi Phật Pháp dạy em tri túc
Ôi Chư Tăng bỏ tục hết mê
Em nhớ hoài trong dạ tình quê
Cứ mỗi độ xuân về nhóm lửa
Cứ mỗi độ thu đi mở cửa
Cứ muôn đời thu chứa duyên quê
Hết đại dịch đôi ta trở về
Mình vun đắp Duyên Quê Yêu Dấu
THÔNG MỸ LINH