Làng Nghề Bách Thuận

Tác giả: Phạm Bá Diện( Hồng Hà)

_______NHỚ NGHỀ_______

Ta rất nhớ...về nơi đất mẹ
Có ngôi làng...nhỏ bé ven sông
Vùng quê xanh mướt cáng đồng
Vươn lên sức sống...theo dòng thời gian

Sinh ra ở...ngôi làng Bách Thuận
Xa quê rồi...nhưng vẫn tự hào
Làng nghề tằm kén ươm chao
Bây giờ nghĩ lại...vẫn nao nao lòng

Giờ ta ước...chỉ mong chở lại
Ngày xưa ơi...còn mãi yêu thương
Học thì buổi sáng đến trường
Buổi chiều còn lại...phụ ươm ở nhà

Làm ươm thấy rất là nhộn nhịp
Tiếng guồng quay...kin kít reo reo
Tơ lên từng sợi vèo vèo
Kén vàng nhảy múa...đòi leo lên gàng*

Những cô gái...nhịp nhàng thuăn thuắt
Tay nâng lên...gieo bắt mối tơ
Máng ươm hơi nước lờ mờ
Kén mào** tơ hết...vật vờ nổi trôi

Những tổ kén...tan*** rồi lại tới
Nối tiếp theo...cho sợi tơ dài,
Gàng tơ bóng sắc ban mai
Khi dầy thay để...bên ngoài đảo**** ra .

Giờ vẫn giữ trong ta trọn vẹn
Rất nồng nàn mùi kén làng quê
Ta đi rất nhớ về nghề
Mai sau nghỉ phép ta về
. ... Còn không ?
______________0_______________
Chú Thích
( những người trong nghề thì rất rõ những từ này )
Gàng* là một rulo bằng gỗ để cuộn tơ trong bước thứ 2 của ươm tơ
Kén mào** là lớp vỏ tơ cuối cùng bọc ngoai con nhộng
Kén tan*** là kén đứt mối trôi ra ngoài
Đảo**** là ta dở lại sợi tơ từ gàng ra thành con tơ, bước thứ 3 của ươm tơ... Hềhề
Chưa phân loại
Uncategorized