Tác giả: Ngưng Thu
EM TỪ LỤC BÁT BƯỚC RA
Em từ lục bát bước ra*
nghiêng chiều
đợi nắng
mây là lượt bay
tứ thơ em
chuốc tôi say
nguyệt cầm rung gọi…
trăng ngây xuống trần
Tôi mơ...
mơ áng lục vần
khỏa hồn thơ
quyện
trắng ngần ngận
em
bát này nâng nhé! Vành đêm
bát này...
tôi cụng bên thềm lục căn
Em...
vần lục bát ăn năn
tôi chìm trong bể...
ngập trăng - em và...
EM CHÌM VÀO TRONG LỤC BÁT
Em từ lục bát bước ra.*
Nhánh sông uốn khúc quê nhà
Xôn xao mái đình góc chợ
Rộn ràng phố hát tình ca
Em từ lục bát bước ra
Mơ câu cổ tích của bà
Lời ru giấc thơ em ngọt
Thương già tóc trắng sương pha
Em từ lục bát bước ra
Duyên duyên.Vóc dáng mặn mà
Lời tình anh trao rất mọng
Dòng đời trôi… mãi trôi xa
Em từ lục bát bước ra
Yêu anh! Yêu đến thật là...
Trời cao nói gì với đất?
Mà người không hiểu lòng ta
Em từ lục bát bước ra.
Vần thơ rất nét… đậm đà
Bâng khuâng ngắm từng con chữ
Lòng chiều khúc hát ngân nga
Em từ lục bát bước ra...
Mùa thu cũng đã nhạt nhòa
Buồn… em chìm trong lục bát
Hương mùa theo gió bay xa.
* Câu thơ của Nhà thơ LÊ HÂN
Em từ lục bát bước ra*
nghiêng chiều
đợi nắng
mây là lượt bay
tứ thơ em
chuốc tôi say
nguyệt cầm rung gọi…
trăng ngây xuống trần
Tôi mơ...
mơ áng lục vần
khỏa hồn thơ
quyện
trắng ngần ngận
em
bát này nâng nhé! Vành đêm
bát này...
tôi cụng bên thềm lục căn
Em...
vần lục bát ăn năn
tôi chìm trong bể...
ngập trăng - em và...
EM CHÌM VÀO TRONG LỤC BÁT
Em từ lục bát bước ra.*
Nhánh sông uốn khúc quê nhà
Xôn xao mái đình góc chợ
Rộn ràng phố hát tình ca
Em từ lục bát bước ra
Mơ câu cổ tích của bà
Lời ru giấc thơ em ngọt
Thương già tóc trắng sương pha
Em từ lục bát bước ra
Duyên duyên.Vóc dáng mặn mà
Lời tình anh trao rất mọng
Dòng đời trôi… mãi trôi xa
Em từ lục bát bước ra
Yêu anh! Yêu đến thật là...
Trời cao nói gì với đất?
Mà người không hiểu lòng ta
Em từ lục bát bước ra.
Vần thơ rất nét… đậm đà
Bâng khuâng ngắm từng con chữ
Lòng chiều khúc hát ngân nga
Em từ lục bát bước ra...
Mùa thu cũng đã nhạt nhòa
Buồn… em chìm trong lục bát
Hương mùa theo gió bay xa.
* Câu thơ của Nhà thơ LÊ HÂN