Đoá Hồng Gai

Tác giả: Empty

Trong mắt anh, trái tim em sắt đá
Em lạnh lung,cứng cỏi, vô tình
Một cô gái dù lỡ chân vấp ngã
Cũng sẽ tự mình gượng dậy đứng lên.


Anh vẫn thườg hay đặt câu hỏi với em
Nói em là một đoá hồng xinh đẹp
Cớ sao vẫn luôn tự ti, mặc cảm
Thích giấu mình trong những cành gai?


Anh à! Bởi con người em là thế đó
Chẳng dịu dàng, hiền thục, nết na
Trong em chỉ có thứ gọi là kiêu hãnh
Không để em chùn bước trước bất cứ thứ gi.


Vẻ ngoài gai góc là do em tạo lấy
Bảo vệ em trước sóng gió cuộc đời
Trước thách thức, mưu toan, cám dỗ
Và cả trước trái tim dung động vì anh.


Không phải em không muốn tin vào cổ tích
Nhưng đời vốn khác xa câu chuyện hạn phúc kia
Và nàng công chúa cũng chẳng phải là em
Mà có thể hồn nhiên đứng sau anh: Hoàng tử.

Em biết! Em không phải mẫu người anh thích
Nên em phải mạnh mẽ để bước đi
Tập cuộc sống sẽ không anh bên cạnh
Không cần buồn, chẳng cần khóc vì anh.


Anh, người em yêu hơn cả bản thân mình
Vốn chưa từng xem em là gì cả
Bởi trái tim anh vốn chưa từng đau đớn
Đôi tay anh luôn dịu dàng mềm mại
Làm sao chịu được vết thương từ một đoá hồng gai.
Chưa phân loại
Uncategorized
Thơ cùng tác giả