Tác giả: Lâm Chương
em đâu phải Kiều nương
mà nói chuyện bán trinh làm đĩ
mười lăm năm nhẵn mặt giang hồ
trai tứ chiến đếch thằng nào rớ được
bọn trọc phú hợm mình tưởng bở
quăng một đêm qua cửa sổ ngàn vàng
chưa níu được lai quần chéo áo
đám ong bướm si tình ngây dại
con thiêu thân bi lụy ngọn đèn
những anh chàng công tử ruồi bu
cũng ngấp nghé trao lời ái mộ
em đâu phải cành vàng lá ngọc
còn niêm phong kín cổng cao tường
chuyện trăng gió mù sương lả tả
bông hoa em đâu dễ lụy vì tình
ta phất phơ đi giữa cõi người
chẳng biết làm gì ngoài chuyện làm thơ
dẫu không thành thi sĩ
cũng được tiếng văn chương
ba mươi năm mải miết
thơ chùa đăng báo chợ
túi rỗng không đời cũng nhẹ tênh
cánh hạc vàng muốn tếch lên mây
đời ô trọc giữ chân người ở lại
buổi gặp em đầu tiên ta choáng váng
chuyện tình cờ mà khốn đốn trăm năm
ai chiếu hoa trải đường dưới gót em đi
ai lót tay em nhung gấm lụa là
ta chỉ có bài thơ
rút ra từ xương tủy
cuộc trầm luân mấy ai ngờ được
chốn bồng lai xa quá là xa
ta và em dắt tay vào địa ngục.
mà nói chuyện bán trinh làm đĩ
mười lăm năm nhẵn mặt giang hồ
trai tứ chiến đếch thằng nào rớ được
bọn trọc phú hợm mình tưởng bở
quăng một đêm qua cửa sổ ngàn vàng
chưa níu được lai quần chéo áo
đám ong bướm si tình ngây dại
con thiêu thân bi lụy ngọn đèn
những anh chàng công tử ruồi bu
cũng ngấp nghé trao lời ái mộ
em đâu phải cành vàng lá ngọc
còn niêm phong kín cổng cao tường
chuyện trăng gió mù sương lả tả
bông hoa em đâu dễ lụy vì tình
ta phất phơ đi giữa cõi người
chẳng biết làm gì ngoài chuyện làm thơ
dẫu không thành thi sĩ
cũng được tiếng văn chương
ba mươi năm mải miết
thơ chùa đăng báo chợ
túi rỗng không đời cũng nhẹ tênh
cánh hạc vàng muốn tếch lên mây
đời ô trọc giữ chân người ở lại
buổi gặp em đầu tiên ta choáng váng
chuyện tình cờ mà khốn đốn trăm năm
ai chiếu hoa trải đường dưới gót em đi
ai lót tay em nhung gấm lụa là
ta chỉ có bài thơ
rút ra từ xương tủy
cuộc trầm luân mấy ai ngờ được
chốn bồng lai xa quá là xa
ta và em dắt tay vào địa ngục.