Tác giả: Đức Lâm
CHUYẾN TÀU ĐÊM THU
Lá vàng lã tã rơi trong gió
Lã tã rụng rơi vạn mối sầu
Mỗi độ thu về trời trở gió
Lòng bỗng buồn theo lá đổi màu.
Ga Lyon đèn vàng mờ ảo
Chiều chớm thu hoang lạnh con tàu
Sân ga thưa vắng người đưa đón
Chân bước lên xe nặng nỗi sầu.
Áo dạ hành kéo cao ngang cổ
Bơ vơ nhìn đường sắt quạnh hiu
Còi tàu rít mạnh thắt buồng tim
Cánh cửa khép nhanh một quãng đời.
Đêm độc hành trên con tàu muộn
Thêm một lần lỡ chuyến về suông
Đâu đấy dư âm lời tiễn biệt
Vẫn còn vang vọng dưới trời mây.
Đèn đêm leo lét ven đường tối
Thành phố buồn lãng đãng sương thu
Lá chết bay ru giấc ngủ dài
Trời thu lạnh tàu xuyên đêm đặc.
Đức Lâm
Lá vàng lã tã rơi trong gió
Lã tã rụng rơi vạn mối sầu
Mỗi độ thu về trời trở gió
Lòng bỗng buồn theo lá đổi màu.
Ga Lyon đèn vàng mờ ảo
Chiều chớm thu hoang lạnh con tàu
Sân ga thưa vắng người đưa đón
Chân bước lên xe nặng nỗi sầu.
Áo dạ hành kéo cao ngang cổ
Bơ vơ nhìn đường sắt quạnh hiu
Còi tàu rít mạnh thắt buồng tim
Cánh cửa khép nhanh một quãng đời.
Đêm độc hành trên con tàu muộn
Thêm một lần lỡ chuyến về suông
Đâu đấy dư âm lời tiễn biệt
Vẫn còn vang vọng dưới trời mây.
Đèn đêm leo lét ven đường tối
Thành phố buồn lãng đãng sương thu
Lá chết bay ru giấc ngủ dài
Trời thu lạnh tàu xuyên đêm đặc.
Đức Lâm