Chỉ Còn Trăng Rơi

Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh

CHỈ CÒN TRĂNG RƠI

Đâu rồi cái buổi ngày xưa
Miệng gàu chao võng tay đưa nhịp nhàng
Đêm thanh múc ánh trăng vàng
Càng khuya càng với dịu dàng nhịp đưa.

Bóng soi chưa khép đôi bờ
Gầu chao tan những thần thờ bến sông.
Cuốc kêu ran khắp bờ đồng
Bụi gai bìm bịp giục lòng gọi nhau.

Gàu chao càng múc càng thâu
Càng say càng dẻo càng lâu tay mềm
Tiếng chao ru nhẹ màn đêm
Tiếng chao ru ấm nỗi niềm đôi ta.
.
Giờ em về với người ta
Chỉ anh vớt bóng sương sa cuối trời.
Đêm về nỗi nặng nỗi vơi
Cái ngày tát nước trăng rơi…đáy gàu.
Chưa phân loại
Uncategorized