Anh Trả Mà Sao Em Chẳng Lấỵ

Tác giả: Nhất Lang (Nguyễn Thành Sáng)

ANH TRẢ MÀ SAO
EM CHẲNG LẤY

Anh trả mà sao em chẳng lấy
Lại nghiêng đầu cúi, nhẹ khăn tay
Lau dòng châu lệ đang tầm tã
Ướt đẫm bờ mi những giọt dài...

Anh trả mà sao em chẳng lấy
Để rồi ngày tháng ở bên kia
Héo hon, da diết mang buồn nhớ
Ánh mắt thu mờ gửi lối đi

Anh trả mà sao em chẳng lấy
Sớm hôm thui thủi bóng cô đơn
Ôm sầu khắc khoải vào trong dạ
Siết chặt ngàn đau tím mảnh hồn

Anh trả mà sao em chẳng lấy
Mặc cho vàng võ với xanh xao
Phấn son trâm lược nằm nơi đó
Nhện bám tơ giăng tự lúc nào

Anh trả mà sao em chẳng lấy
Lại từng đêm thả vọng sang kinh
Lời ca não nuột từ sâu thẳm
Tím ruột, bầm gan vỡ mộng tình

Anh trả mà sao em chẳng lấy
Nhận mang vĩnh viễn ở con tim
Vết hằn rạn nứt không lành được
Để mãi đời em sóng vỗ thuyền…

Khiến cho một kẻ suốt thời gian
Lặng lẽ trầm ngâm dưới nắng tàn
Này mắt, này môi, này kỷ niệm
Cứ hoài ẩn hiện xé tâm can.


24/9/2017
Nhất Lang
(Nguyễn Thành Sáng)

NHẤT LANG THƯ QUÁN
(Nơi Tinh Hoa Thơ Ca)
Chưa phân loại
Uncategorized