Tác giả: Trần Như Chuyên
Vọng Phu
Ôi những nỗi đau hóa đá. tạc vào thiên kỷ u sầu. truyền thuyết khoác màu huyền thoại. lạ lùng, tươi mới vẹn nguyên. giấc mơ ngàn đời hiển hiện. có...
Vu Vơ
Em đi ngang qua nắng hạ. gió lật vàng khăn hỏi thăm. mắt đen chở mùa thăm thẳm. vẫn đang ấp ủ trăng rằm. sải bước rộn ràng tháng năm. ngỡ ngàng...
Vùng Nước Lợ
Em vẽ tặng ta một khoảnh trời. nối hồn sông nước với trùng khơi. cách ngăn còn đó dòng trong đục. lưu lạc tình quê ngọn gió đời. bất chợt giữa...
Vươn Xa
Ta đi từ lũy tre xanh. chắt chiu bao ước vọng lành hồn thơ. thắp hoài đốm lửa mộng mơ. cứ mong manh cháy mấp mô ruộng đời. lặn ao hồ tắm giếng...
Vượt Lên
Đêm tinh nghịch choàng tay ôm biển. gió trở mình phủ thung lũng xanh. giấu mặn nồng bên thềm sóng bạc. ngả lòng nơi đó ngỏ tình anh. trăng khát...
Xoay Vần
Mặt trời lặn toả trăng sao. trùng khơi thả sóng - Chốn nào dừng chân ! nắng muôn đời vẫn thật gần. gió ngàn năm mãi hoá thân tâm hồn. vội...
Đoản Khúc Buồn
Một cánh hoa bay sẻ lối hương. nâng niu sợi gió khúc tình trường. bờ xa trằn trọc con đò ngược. bến đợi tìm đâu chút vấn vương. lối vắng hanh hao...
Đơn Giản
Ta về tắm lại hồn thơ. cuối dòng đen đúa giấc mơ thiếu thời. bắc thang lên chữa tiếng cười. ôm vào góc khuất trùng khơi hững hờ. vẫy vùng quẫy đạp...
Đường Bưởi
Anh đến nơi đây ngày xanh gió. phơi phới Tây Hồ quyện mây say. tóc ai chải nắng chiều thu đợi. trăng vẫy dòng người vào hoàng hôn. bóng cô thôn...
Đường Thơ
Đang viết thơ thì trăng lên. một vài đốm sáng gợi thành tên. lung linh, huyền ảo trong tâm tưởng. gọi những phôi thai từ vấn vương. ta vừa đi ra...