Tác giả: Trần Như Chuyên
Mượn Thời Gian
Ta mượn mùa thu để tự tình. chan vào hương gió chút hư vinh. nắng mưa dầu dãi trong chăn bạc. gối hạc dò đường đêm trắng tinh. gom hết lửa lòng...
Ngập Ngừng
Mắt em hây hẩy tháng ba. nụ tầm xuân lựa câu ca đâm chồi. vườn mưa nguây nguẩy đơm xôi. mầm xanh đón gió rẽ ngôi tóc thề. em đi từ bến sông...
Ngày Về
Một sớm sao tan trả hẹn thề. mơ màng bến cũ lạc hương quê. đây rồi mảnh đất thừa lam lũ. cỏ nỡ lây lan lấp lối về. gió vẫn...
Ngược Chiều
Ta dằn dỗi với biển khơi. có chăng cũng chỉ có trời đất thương. đi tìm một góc vô thường. nổi chìm chi mãi để vương khối...
Nhớ Mùa
Hiện giờ ai vẫn còn đang. nằm dài chờ giấc mộng vàng hồ Tây. thương làm thẹn bóng mai gầy. nhớ cho tiếng cuốc lạc bầy canh thâu. sâm cầm bỏ bạn...
Những Gì Còn Lại
Kìa những lâu đài thành quách cổ. tháng năm đo vết xước thời gian. ngó nghiêng trong đổ nát hoang tàn. ngăn trái tim non thành phế tích. viên gạch...
Tỉnh
Nỗi buồn khê ánh trăng rơi. niềm vui khất nửa nụ cười vào say. mắt ai rũ rối tháng ngày. tơ lòng buông thả se cay dốc chiều. gãi lòng hát mấy lời...
Tưởng
Thương nhớ chưa xong chẳng một lèo. mạch đời vô cảm vắt trong veo. giếng sầu gạn nghĩa tình nhân thế. cạn giấc mơ xưa dính bọt bèo. ngày thức vùi...
Vào Rừng
Tìm về với những đơn sơ. đại ngàn trong đến dại khờ thế sao. muôn đời lẩn khuất nghẹn ngào. tích bao giông gió vẫn khao khát tình. vàng anh bên...
Vết Hằn
Ta đang rời bước phong trần. hay chăng hằn vết dấu chân hải hồ. đường dài sao khéo mấp mô. trăng kia quá tỏ nên gồ ghề mây. suối đong tiếng hạc xa...