Tác giả: Thiện Hoàng Văn (Hạ Vàng Nỗi Nhớ)
Gió Nói
......GIÓ NÓI..... anh bắt gài con bướm. buộc chân gió gửi em. hạt nắng nũng nịu thèm. hờn nhạt môi lườm nguýt. gió chiều nay đang ngịch. ném...
Gửi.....
Anh nhờ gió. gió nói gửi bàn tay. cho khoảng cách. không hao gầy như nắng. rồi mây khóc. khi cơn mưa về nặng. chẳng bồng bềnh. như mái tóc của...
Hạ Ơi !
........HẠ ƠI...... bên này nắng cũng đã lên. gió đông bớt lạnh cỏ mềm mướt da. nghỉ tay hóng phố nhớ là... chao ôi mấy chốc lại xa mất...
Hạ Phai
Hạ bớt dần nắng gắt. phố thêm nhiều lần mưa. tình phôi pha ngày tháng. buồn như sen cuối mùa... lòng người thành cổ độ. nhạt nụ cười môi xưa. mây...
Hai Quê
.......HAI QUÊ....... về qua núi Thúy sông Vân. cồn cào dạ nhớ, đôi chân ngập ngừng. cánh bèo trôi, tím rưng rưng. đò xưa bến cũ ai từng ghé...
Hạnh Phúc Là Gì
Hạnh phúc là gì nhỉ? để miên man đi tìm. là khởi nguồn cơn gió. núp trên cành rung rinh. hay là tia nắng ấm. ngủ ngon trên vai gầy. ủ mùi...
Hào Phóng
Thương số mình lận đận. lam lũ xuốt cả ngày. em và anh đều vậy. thôi, niềm vui mượn vay. sao cứ cười bẽn lẽn. chiều có gì vui đây? việc hôm nay...
Hãy Cứ Vui
Ừ anh không viết thơ buồn nữa. chẳng muốn chiến tranh ám ảnh đời. và biết trái tim người phụ nữ. đau khổ muôn lần thương xót ôi. khi giặc còn xa...
Hình Như
Hình như. có nụ hôn xa. ai nhờ cơn gió. phớt qua môi mình. thẹn như. thấy cặp mắt rình. té ra sợi nắng nín thinh sau rèm... ô hay. cành liễu...
Hình Như Là Còn Yêu
Chiều nay. có sợi nắng gầy. lọt qua kẽ lá xuống tay hỏi thầm. hạ ơi. còn nhớ dư âm. bờ môi, ánh mắt ôm chầm khi xưa. lẽ nào, hời hợt cơn mưa. xóa...