Tác giả: Quốc Hưng Nguyên Cao
Yêu Người Dưới Mộ
Từ độ gặp em it nói nhiều. dẫu là đông bạn vẫn cô liêu. đi đứng nằm ngồi thường nhung nhớ. nhớ mắt môi xinh vẻ mỹ miều ! có phải chăng là ta đã...
Ý Người , Ý Trời
Cõi vọng tưởng nhiều giấc mơ chửa đạt. bởi vì nghèo cái khó bó cái khôn ? muốn thay đổi nhưng sức người giới hạn. nên bao năm quanh quẩn những nỗi...
Xuất Hồn
Nửa đêm chừng như thức. nghe lạnh lùng sơn khê. tiếng rừng nơi thanh vắng. tiếng gió reo lê thê. ngoài trời bông trắng đổ. ở đâu vầng trăng mơ...
Xuân Yêu
Vườn nhà ai ngập trong nắng ấm. tỏa hương thơm hoa cỏ tràn lan. làm xao lòng bầy ong đàn bướm. khiến anh đây cũng muốn bước sang. có nàng kia ngây...
Xuân Vương Vấn
Mùa xuân mang bao vương vấn. sao người đi vẫn chưa thấy về ? mây bay trôi qua năm tháng. bóng ai còn đợi mãi đồi quê. đêm nay là đêm trăng...
Xuân Về Tháng Năm
Xuân trở lại mang theo hơi hè ấm. nắng vàng hanh xây xẩm choáng tâm hồn. cỏ xanh mướt đã mọc tràn mặt đất. nhánh cây ra không nghỉ những mầm...
Xuân Tương Tư
Chiều xuân day dứt nhớ một người. nhớ dáng thon thon nhớ nụ cười. đã bấy lâu nay không gặp gỡ. về đâu cách trở mấy phương trời ? từ mấy xuân rồi...
Xuân Mơ
Xuân nay hoa rụng dưới cội Đào. nhớ người năm cũ lòng nao nao. mây nước bâng khuâng chiều én lượn. sáo tiêu thổn thức điệu buồn cao. hoa rơi tơi tả...
Xuân Làng Quê
Chiều xuân du khách đứng bên đường. chờ chuyến xe về thăm cố hương. nhớ đến me cha đang trông đợi. quên sao quyến thuộc ở làng thôn. mai vàng đua nở...
Xuân Kỷ Niệm
Xuân đến cho thêm niềm nhớ. nhớ đến tình xưa trên đời. ngoài sân chùm hoa rộn nở. còn người tận chốn trời vui ? không gian đậm màu ly biệt. thân...