Tác giả: Lê Cảnh Tiến
Khúc Biển Chiều
KHÚC BIỂN CHIỀU. (Thuận nghịch độc). thuận :. cao sóng biển chiều lộng khói sương. thẩn thơ hồn mắt kẻ bên đường. vào thu lối mộng còn lưu...
Khu Phố Mùa Đông
KHU PHỐ MÙA ĐÔNG. con phố buồn vừa khoác áo mùa đông. đời trầm mặc như dòng sông phẳng lặng. bến hoàng hôn đan xen vài sợi nắng. tiếng thơ ai xa...
Khốn Cùng
KHỐN CÙNG. màn đêm đã chạm mé hiên rồi. mẹ cũng không về đẩy lấy nôi. khổ phận em nằm co giữa lối. buồn thân nó ngủ ẹp bên...
Khói Chiều (Thuận Nghịch Độc)
KHÓI CHIỀU. (Thuận nghịch độc). thuận :. trùng điệp chốn xa phố mịt mờ. khói màu đen nhuộm bến sương mơ. nhung xanh vẫn đó...
Khóc Một Vầng Trăng
KHÓC MỘT VẦNG TRĂNG. (Viết theo đề nghị của "đồng chí" Dư Âm). nỡ lạnh lùng đi bỏ hướng này. cho đời mãi thiếu một vòng...
Không Đội Trời Chung
KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG. lỡ nợ nần mi kẻ khốn cùng. ta thề quyết chẳng đội trời chung. dù cho những lúc kề vai mộng. chiếu rã nhiều hôm ngủ một...
Không Đề
KHÔNG ĐỀ. thế sự giằng co ngã ngửa rồi. binh tàn tướng bại phải dừng thôi. đầu hiên kẻ trộm rình đưa chén. giữa bếp bà cho đợi...
Không Thể Nào Quên
KHÔNG THỂ NÀO QUÊN. tìm hương tóc rụng giữa mây chiều. để mộng trôi cùng bãi sóng xiêu. biển nước còn say từng ngọn liễu. dòng...
Không Phải Nhà Thơ
KHÔNG PHẢI NHÀ THƠ. thơ nhà chớ lẫn với nhà thơ. ngờ nghệch vài câu chữ nghệch ngờ. mộng lối trăng gầy ươm lối mộng. mơ chiều nắng...
Không Phải Để Đời
KHÔNG PHẢI ĐỂ ĐỜI. chữ nghĩa văn chương rối rắm lời. nhiều thằng giật giọng thói ăn chơi. con quan mở tủ tìm vàng sót. chú chó banh thây lượm thịt...