Tác giả: Hoàng Anh 79
Bụi Lầm Rớt Vai
Ngủ ngoan em giấc chiêm bao. để quên đi những hư hao cuộc tình. đêm tàn rồi đến bình minh. và ta vẫn kẻ đăng trình lẻ loi. ngoài kia sương phủ...
Chắc Bỏ Vô Chùa Với Em Tu
Em đã nương thân vào cõi Phật. nên lòng dặn lòng không yêu ai. nhưng ta yêu em là sự thật. như gió yêu hoài mây trắng bay. em bảo yêu nhau là có...
Gánh Hàng Rong
Ở nơi đây ngày từng ngày trôi chậm. con chim buồn không hót đón bình minh. ở đây gánh hàng rong, rao khản giọng. nắng hay mưa em lầm lũi một...
Mai Xa Rồi Phan Thiết
Chiều ta về với biển. biển vẫn xanh muôn trùng. sóng xô bờ lặng lẽ. chút tình buồn mông lung. con đường xưa bụi đỏ. mịt mùng gót chân son. không...
Tóc Hoàng Kim Xưa.
Anh đi hàng phượng trổ bông. đỏ trời thương nhớ dấu nồng nàn yêu. sân trường nắng đổ nghiêng chiều. vàng phai mái tóc ủ nhiều ước...
Trăm Năm Ai Biết Dài Hay Ngắn
Tình đã chết rồi như chiếc lá. treo sầu trên nhánh rũ cành khô. hoàng hôn rớt chậm bên kia núi. lặng lẽ mình ta cát bụi mờ. rượu ân tình cũ nhiều...
Trăm Năm Không Phải Là Vô Hạn
Nếu mai ta chết mang ra biển. như gã tình sầu Du Tử Lê. mênh mông sóng nước hồn linh hiển. còn dấu yêu xưa một lối về. muôn ngã đường đi nên dễ...
Đêm Noel
Ta đợi em giữa đêm đông rét mướt. góc giáo đường lất phất cánh mưa bay. chúa hài đồng hơn hai ngàn năm trước. nếm thương đau lên ngôi thánh một...