Tác giả: Cong Chinh (CH2)
Rớt Nhân Cách.
Rớt nhân cách. đừng nghĩ việc ta làm không ai biết. nhưng ngược lại vì đã có liên quan. lý giải kia dẫu hợp lý liên hoàn. cũng...
Rớt Món Qùa.
Rớt món qùa. từ độ ấy cháu bác dần xa lạ. bác thôi cười, còn cháu ngoảnh từ xa. chẳng từ đâu sao thấy bớt hiền hòa. không...
Rớt Chữ.
Rớt chữ. vừa xa quê hương. đã vội quên tiếng. li la li liếng. tiếng người văn minh. quê hương tiếng mình. ta vô tình bỏ. tiền đồ bỏ...
Rồi Sẽ Qua...
Rồi sẽ qua... tuy mình chẳng đẹp như người ta. nhưng đầy những nét dòng họ nhà. thân hình tóc tai không óng mượt. đó là gen...
Rồi Sẽ Qua Thế Trần.
Rồi sẽ qua thế trần. đến một lúc đôi chân run mệt mỏi. hai mắt mờ chẳng còn thiết bước đi. lòng buông hết chẳng còn mong ước...
Rồi Sẽ Nhìn Rõ.
Rồi sẽ nhìn rõ. từ dạo ấy viết đôi vần giải khuây. nguồn cơn từ đó chữ vương đầy. đôi bạn gặp nhau trao khích lệ. khơi hồn...
Rồi Qua Thời...
Rồi qua thời... nghĩ lại ngày tháng nghỉ chơi. trong thời gian ấy đầy vơi nỗi buồn. tình bạn thì vẫn còn luôn. mà trong nhân...
Rồi Hạ.
Rồi hạ. tôi Chính vẫn tính trẻ thôi. vẫn vui cười nói ,vẫn ngồi tìm mây. vẫn thường chạy đó chạy đây. tóc màu trắng nõn như...
Rơm Gàn Thích Oai...
Rơm gàn thích oai... hùng rơm thích nổi bồng bềnh. nhưng thực trong lõi nhẹ tênh lều bều. thùng rỗng ắt gõ vang kêu. thực nặng...
Rơi Mất Tình...
Rơi mất Tình... đời thường nhìn vỏ cuốn lôi. mà thực đó chỉ là mồi chênh chao. lớn tiếng châm chọc kêu gào. kich thích chú ý,..