Tác giả: Bùi Kim Anh
Nợ
Không ai túng. chẳng ai vay. thế mà nợ nần nhau mới khổ. không là bạc tiền. thiếu tiền mang đồ tới gán. không là ơn nghĩa đáp đền. em là kẻ khốn cùng...
Nợ Người
Giữa chợ người đàn bà ăn mày ngồi bệt. bế đứa con nhom nhem chưa đầy tuổi. khóc thét lên thay lời mẹ cầu xin. góc quán người đàn ông ăn mày chực...
Nửa Đêm
Người đừng có ước già đi. để ta ước lại cái thì còn xuân. hoa mận mới nở trắng ngần. tiếng chim líu ríu trước sân sau nhà. hoa xoan tím tím hoa...
Nước Mắt Tuổi Già
Mắt mẹ đã nhoà khi nhận tấm huân chương. nỗi đau mất con nhúm đôi tay già cả. mẹ lặng im. vì sự đè nặng của chuỗi ngày vất vả. hay chờ niềm tự hào...
Phía Ấy
Vô hình dồn những búi mây thành núi. núi không chân mây không chỗ dựa doãng ra thay hình biến dạng. trời bưng gió. chiếc kim thời gian nấc từng tiếng...
Phố Thu
Người đàn bà ngồi sau xe máy. tựa cằm vào vai người đàn ông. chị áp má vào mái tóc anh. lơ đãng nhìn người xe trên phố. người đàn ông nói gì chỉ hai...
Qua Những Căn Nhà
Căn nhà người sống. căn nhà người chết. xoay dọc xoay ngang. theo đường tàu chạy. nhà người sống lúp xúp mái ngói. nhà người chết cỏ dại chân...
Rơi
Bất ngờ một chiếc lá rơi. tưởng đông rớt lại cho người lạnh vai. tưởng là rét mướt còn dài. ủ trong hơi ấm đợi mai ấm lòng. tưởng là anh giữa giấc...
Rũ Sầu
Người mà được như trong mơ. thì ta yêu đến tôn thờ chẳng thôi. người đi như gió giữa trời. bỏ ta ngồi khóc cái thời trẻ trung. gió bơi trong chốn...
Rút Từ Ký Ức
Những gì đã khiến tôi hiểu em. và yêu hơn nghề làm cô giáo. tập làm văn em gửi lại. thành nếp gấp kỷ niệm đời tôi. người học trò giỏi văn ra...