Hạ Tháng Tư

Tác giả: Thơ Của Người Thích Em

Sớm mùa hạ, hỏi thật, chẳng phải xa
Vi vu gió lượn lờ từng áng cỏ
Làn mây nhỏ đợi chờ trông quyến luyến
Xuyến xao tình gió đưa cỏ đi qua

Chưa có nắng thì có sương vương tạnh
Cơn mưa đầu như tuổi trẻ còn xanh
Xanh mắt biếc ngàn đời mang thương nhớ
Chớ vô tình quên tuổi trẻ mộng mơ

Chưa có nắng thì có gió và biển
Biển đợi chờ nơi gió sẽ đi qua
Mang cơn sóng thổi nhẹ miền đất, lá
Để muôn trùng kia sẽ bớt gần xa

Giờ có nắng, mang màu nhạt mùa hạ
Nắng hồng vàng len qua áng mây cao
Rọi thẳng xuống tâm hồn ta xao xuyến
Sắc ngập trời, bình minh quyến làm sao

Cây hoa giấy xưa kia chốc bạc màu
Giờ ngồi thấy thật đẹp khi mưa ráo
Hoà với gió với mây và với biển
U nhạt buồn đã tan biến nơi nao

Cây khẽ ghen, vạn vật như hoa giấy
Cây một mình đứng chờ mãi quanh đây
Cây vẫn đứng, vẫn chờ sao chưa thấy
Cây buồn lòng chẳng muốn níu, hoa lay

Hoa lay nhẹ phất phơ trong gió mới
Sắc hồng trâm đang vang toả nơi nơi
Một màu thẫm làm đọng lòng ai tới
Ủ mơ màng ta ngắm mãi không vơi

Cảnh hữu tình đâu chỉ đẹp như thế
Hay là vì tâm hồn ta mải mê
Khi ta ngắm, ta buồn lòng than thở
Than thở, lòng ta yêu mãi vẩn vơ
Chưa phân loại
Uncategorized