Tác giả: Trương Thái Du
Cuối Thu
Cuối thu. mưa vẫn ầm ào. bầu trời nghẹn sấm. chật quá cõi người ta. nốt nhạc chiều lạc ngoài cửa sổ. khói bụi phố phường. xạm đen mặt tượng...
Dạ Khúc
Đêm dịch hạch. tình trần thế. hiển với chẳng linh. áo xiêm đâu vẽ được thần tiên. thôi em đời bình lặng. anh về nghiện lại đắng cay. ừ thì...
Dương Cầm
Tiếng pha lê vụn vỡ. bỗng thành niềm hoan lạc đêm sâu. chẳng hiểu em cười hay khóc. mười ngón tay nồng ấm nhựa thanh xuân? chuyến du hành. đi...
Hoa Giấy
Vay sắc nắng hồng. mượn gió lả lơi. hoa ngạo nghễ mỉm cười trên vòm cổng. mê hoặc bước chân qua. tôi trở về khi chiều uá đã xa. cố tìm hoa...
Lộc Cỏ
Rụt rè lộc biếc. mấy độ giá băng. lá khô thắp lửa. ấm thầm bước đêm. giấc ngủ vùi. người đi chai gót ngõ phù hoa. đất nâu khéo thức nuôi mầm...
Miền Cổ Tích Hoang Hư
Cựa mình. xé lạnh Đông. nảy mầm xanh. cổ tích. gói. trong. từng tờ lịch. vạn nỗi niềm. hoang hư. xuân. vẫn xuân. lữ thứ. ngày. vẫn...
Mưa Xuân
Xòe tay đón hạt mưa gần. chạnh nghe lạnh buốt muôn phần mưa xa. tiếng mưa thầm thĩ mái nhà. tiếng lòng nén mãi mắt nhoà đường mưa. mưa về xanh...
Mười Tám Tuổi
Mười tám tuổi tháng trẻ ngày thơ. ba mươi mọi thứ thành giản ảo. mùa trăng cứ về. thi sĩ đã theo tiên! nốt nhạc đen nối đêm vào quá vãng. vệt...
Ngôi Sao Em
Ngôi sao em. lấp lánh trắng trong. bậc thang gác chông chênh. chiếc áo đầm lấm tấm hoa xanh nhạt. cô bé mộng du. hứng nước rửa chân bằng chai...
Người Trong Tranh
Mượn màu mưa mùa sớm. nguệch ngoạc vẽ vời. đôi mắt. đừng hiu hắt nhìn xa. nàng ở đâu? tuổi thơ chắp vá. giữa nhớ và quên. là những điều...