Tác giả: Trần Tế Xương
Chợt Giấc
Nằm nghe tiếng trống, trống canh ba. vừa giấc chiêm bao chợt tỉnh ra. thiên hạ dễ thường đang ngủ cả. việc gì mà thức một mình ta...
Chữ Nho
Nào có ra gì cái chữ nho ! ông nghè, ông Cống cũng nằm co. chi bằng đi học làm ông Phán. tối rượu sâm banh, sáng sữa bò...
Chúc Tết
Lẳng lặng mà nghe nó chúc nhau:. chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu. phen này ông quyết đi buôn cối. thiên hạ bao nhiêu đứa giã trầu. lẳng lặng mà...
Chửi Cậu Ấm
Ấm Kỉ này đây, tớ bảo này :. cha con mày phải cái này cay ! thôi đừng điếu tráp nghênh ngang nữa, Thằng tiểu Phù Long nó chửi...
Cô Hầu Trách Quan Lớn
Chỉ trách người sao chẳng trách mình ? mình trung đâu đấy, trách người trinh ? (1). áo dầy cơm nặng bao nhiêu đứa ? chiếu cạnh giường bên, mấy hột...
Cô Tây Đi Tu
Rứt cái mề đay ném xuống sông. thôi thôi tôi cũng "mét xì" ông ! âu đành chùa đó, âu đành phật. cũng chẳng con chi, cũng chẳng chồng. chớ thấy câu...
Cười Mình
Nước muốn cho trong phải đánh phèn. cớ sao lại giữ thói bon chen. sá chi người thế lòng xanh trắng. chỉ tại thân ta vận đỏ đen. để bụng phải đeo điều...
Dạ Hoài
Kìa cái đêm nay mới gọi đêm ! mắt giương, trong bụng ngủ không them. tình này ai tỏ cho ta nhỉ ? tâm sự năm canh một ngọn...
Dại Khôn
Thế sự đua nhau nói dại khôn. biết ai là dại, biết ai khôn. khôn nghề cờ bạc là khôn dại. dại chốn văn chương, ấy dại khôn. này kẻ nên khôn đều có...
Gái Buôn
I. nước buôn như chị mới ăn người. chị thấy ai đâu chị cũng cười. chiều khách quá hơn nhà thổ ế. đắt hàng như thể mớ tôm tươi. tiền hàng kẻ thiếu,..