Tác giả: Nguyễn Quang Long
Bến Tình
(tiểu đối - nhất vận - ngũ độ thanh). biển mãi vươn mình dệt ý thơ. thuyền ai rẽ sóng đậu bên bờ. khi chiều ủ mộng khơi niềm nhớ. ngọn liễu buông...
Bến Tình .
(nhất vận - ngũ độ thanh). ân tình một thuở ướp vào thơ. dưỡng thắm lời yêu chẳng nhạt mờ. phủ đượm câu thề ươm nỗi nhớ. khơi nồng chữ hẹn gởi...
Bến Vắng
Chiều tắt nắng màn đêm buông xuống. mây kéo về bóng nguyệt mơn man. lòng rưng rưng nỗi nhớ ngút ngàn. hồn đọng lại mênh mang sông nhớ. bến đò xưa...
Bến Vắng.
Chiều tắt nắng trông màn đêm thật tuyệt. mây theo về bóng nguyệt cứ mơn man. lòng rưng rưng bao nỗi nhớ ngút ngàn. hồn bỗng thấy lệ tran đầy sông...
Bến Đợi
Anh về bến đợi trưa nay. rực vàng hoa cải, trải đầy nắng xuân. lời thương định ngỏ bao lần. mà sao lòng cứ phân vân hỡi Người. muốn bên em suốt...
Biển Gọi
(tiểu đối - ngũ độ thanh). hỡi triệu thần dân của nước nhà. quân thù chiếm giữ biển trời ta. đồng tâm hợp sức lùa ma quỷ. lấy nghĩa dùng nhân đuổi...
Biển Nỗi Nhớ Và Em
Chiều trên biển dạt dào sóng vỗ. chim no mồi tìm chỗ dừng chân, Gió đưa khúc nhạc ái ân, Cánh buồm no gió thuyền gần bờ hơn. sóng...
Biển Tình
Một buổi chiều anh tìm về với biển. lặng lẽ nghe kỉ niệm bỗng hiện về. bao ân tình của ngày tháng đam mê. nhưng âu yếm khi kề vai hạnh phúc. biển...
Biết Nói Cùng Ai
(ngũ độ thanh). phận số nào đâu thể giãi bày. ân tình tựa cảnh gió đùa lay. phòng côi lạnh lẽo niềm thương mỏng. gối lẻ đìu hiu nỗi hận dày. ủ...
Bình Tĩnh Bà Con
(tiểu đối - ngũ độ thanh). chung lòng hiểm họa sớm dừng chân. rũ hết sầu bi khỏi tục trần. thấy cảnh con người lo nhiễm bệnh. khoanh vùng ổ dịch...