Tác giả: Nguyễn Khoa Điềm
Báo Động
Buổi sáng ấy. ta không quên. hình dáng những chiếc tàu há mồm ngoạm vào thành phố. trên bến đổ quân của trăm năm giặc Pháp. lại những lốt giày kiểu...
Bếp Lửa Rừng
Bếp lửa quây quần suốt mấy anh em. không ai nhìn ai, chúng tôi nhìn lửa. ở đó cháy cùng ý nghĩ. và tỏa hồng trên mỗi trán say mê. đêm Trường Sơn. Lá...
Bước Chân - Ngọn Đèn
Tiếng chân bước rất êm. bàn chân không để dấu. mà bền mà nung nấu. chân của người đi đêm. chân của người bán đất.. một ngọn đèn sáng lên. cháy trong...
Cái Nền Căm Hờn
Những cái nền tro xám. để lại trong làng vắng. để lại trong hoang vắng. những cái nhìn rất đau. bà con ơi, đi đâu. mà nền xưa để lại. cái nền sẫm...
Cát Trắng Phú Vang
Tôi chưa được một lần. in chân vào mặt cát. để hiểu hết Phú Vang. trong cát này nặng gót. tôi chưa từng theo mẹ. lăn dưới bánh xe cày. để hiểu ngày...
Chiều Hương Giang
Sau chiều nay, còn buổi chiều khác nữa. có thể mây cao, có thể nắng vàng. cơn gió thổi những buổi chiều chưa tới. tóc bao người bay rợi cả không...
Có Một Ngày
Có một ngày em không yêu anh. em đi thật xa. và mặc chiếc áo. anh chưa từng thấy bao giờ. em sẽ có cái cười. bằng ánh sáng của cái hôn khác. có nỗi...
Có Một Ngày..
Có một ngày em không yêu anh. em đi thật xa. và mặc chiếc áo. anh chưa từng thấy bao giờ. em sẽ có cái cười. bằng ánh sáng của cái hôn khác. có nỗi...
Con Chim Thời Gian
I. côộc. côộc. côộc. con gõ kiến đại ngàn. gõ nhịp thời gian. từng bước. từng bước chân. dẫm lên lối mòn đồng đội. ôi bàn chân bé tí. chân nao. gạo...
Con Gà Đất, Cây Kèn Và Khẩu Súng
Nhân nghĩ về người thổi kèn trong "Mũi thép" kịch của Nguyễn Vũ. i. con gà đất bảy màu. sống bằng hơi con trẻ. hùng dũng gọi mùa xuân. mặt trời vàng...